Lạnh lẽo – Trương Bích Thần & Dương Tông Vỹ

Tam sinh tam thế入夜漸微涼
Ruỳè jiàn wēi liáng
Trời đêm dần trở lạnh

繁花落地成霜
Fánhuā luòdì chéng shuāng
Muôn hoa rơi xuống thành sương

你在遠方眺望
Nǐ zài yuǎnfāng tiàowàng
Chàng nơi phương xa lặng nhìn

耗盡所有暮光
Hào jìn suǒyǒu mù guāng
Tầm mắt thu hết tất cả ánh chiều

不思量 自難相忘
Bù sīliang zì nàn xiāng wàng
Không tưởng nhớ, tự lòng khó quên

夭夭桃花涼
Yāo yāo táohuā liáng
Hoa đào yếu ớt thê lương

前世你怎捨下
Qiánshì nǐ zěn shě xià
Kiếp trước vì sao nàng lại buông tay Xem thêm

Đã từng chờ đợi – Trương Bích Thần

Đã từng chờ đợi那时候 天空青涩灰濛
Nà shíhou tiānkōng qīng sè huī méng
Khi đó bầu trời xám xịt mờ sương

而你 向往湛蓝大地
Ér nǐ xiàngwǎng zhànlán dàdì
Còn anh lại hướng về địa cầu màu xanh

我想我不能 阻碍你的旅行
Wǒ xiǎng wǒ bùnéng zǔ’ài nǐ de lǚxíng
Em nghĩ em không thể ngăn anh ra đi

牵着手 练习著失去
Qiān zhuóshǒu liànxízhe shīqù
Nắm lấy tay rồi cũng để vuột mất

骗自己 不再为你倾心
Piàn zìjǐ bù zài wèi nǐ qīngxīn
Gạt bản thân rằng mình sẽ không yêu anh nữa

沉默 却有更多话语
Chénmò què yǒu gèng duō huàyǔ
Im lặng, lại càng nói được nhiều hơn

没想过我 早已经没有权利
Méi xiǎngguò wǒ zǎo yǐjīng méiyǒu quánlì
Chưa từng nghĩ, em đã sớm không còn quyền lợi
Xem thêm