Ngôn thốn tâm – Ngô Ân

Ngôn thốn tâm

犹记桃花倾落
Yóu jì táohuā qīng luò
Vẫn còn nhớ cánh đào hoa rơi nghiêng

白衣肩上一缕发
Báiyī jiān shàng yī lǚ fā
Trên vai bạch y vương một sợi tóc

凭心念而行
Píng xīn niàn ér xíng
Nương vào tâm niệm mà bước tiếp

此去应了无牵挂
Cǐ qù yīng liǎo wú qiānguà
Lần này đi không vương chút nhớ thương

妄争
Wàng zhēng
Điên cuồng tranh đoạt

天命难回溯故城月下
Tiānmìng nán huísù gù chéng yuè xià
Thiên mệnh này khó quay về thành cổ dưới trăng

举目咫尺隔天涯
Jǔmù zhǐchǐ gé tiānyá
Ngước mắt nhìn tưởng như cận kề mà lại xa tận chân trời

未曾虚掷时日
Wèicéng xū zhì shí rì
Chưa từng bỏ phí thời gian

孤身向碧落黄沙
Gūshēn xiàng bìluò huáng shā
Trông về Bích Lạc Hoàng Sa

旧日如川逝
Jiù rì rú chuān shì
Ngày qua như nước trôi đi

烙心上如创如疤
Lào xīn shàng rú chuàng rú bā
Khảm vào lòng như vết thương như nỗi đau

我愿将此刻尽数描摹入画
Wǒ yuàn jiāng cǐkè jìnshù miáomó rùhuà
Ta nguyện đem giây phút này hoạ vào tranh

生于世苦短一霎
Shēng yú shì kǔ duǎn yīshà
Đời người lại đắng cay, ngắn ngủi như thoáng chốc

提心灯百年辗转
Tí xīn dēng bǎinián niǎnzhuǎn
Đem tâm này soi sáng trăm năm trăn trở

百年一人枉
Bǎinián yīrén wǎng
Uổng mất một kiếp người

唯霜刃风雪加身
Wéi shuāng rèn fēng xuě jiā shēn
Chỉ có sương đâm vào gió tuyết thân càng thêm lạnh

穿透彻骨思量
Chuān tòuchè gǔ sīliang
Xuyên thấu vào sâu tâm tưởng

盼万物与心同寂
Pàn wànwù yǔ xīn tóng jì
Mong vạn vật cùng cõi lòng đều cô quạnh

盼解系相望
Pàn jiě xì xiāng wàng
Mong có thể tháo gỡ nỗi tương tư

或知相闻不若相伴最难忘
Huò zhī xiāng wén bù ruò xiāngbàn zuì nánwàng
Có lẽ cùng danh vọng cũng không bằng làm bạn tri kỷ

未曾虚掷时日
Wèicéng xū zhì shí rì
Chưa từng bỏ phí thời gian

孤身向碧落黄沙
Gūshēn xiàng bìluò huáng shā
Trông về Bích Lạc Hoàng Sa

旧日如川逝
Jiù rì rú chuān shì
Ngày qua như nước trôi đi

烙心上如创如疤
Lào xīn shàng rú chuàng rú bā
Khảm vào lòng như vết thương như nỗi đau

我愿将此生化作一瞬芳华
Wǒ yuàn jiāng cǐ shēnghuà zuò yīshùn fāng huá
Ta nguyện đem kiếp này hóa thành đóa hoa thơm trong thoáng chốc

随君归去逐月华
Suí jūn guī qù zhú yuè huá
Cùng người trở về truy đuổi ánh trăng kia

提心灯百年辗转
Tí xīn dēng bǎinián niǎnzhuǎn
Đem tâm này soi sáng trăm năm trăn trở

百年一人枉
Bǎinián yīrén wǎng
Uổng mất một kiếp người

唯霜刃风雪加身
Wéi shuāng rèn fēng xuě jiā shēn
Chỉ có sương đâm vào gió tuyết thân càng thêm lạnh

穿透彻骨思量
Chuān tòuchè gǔ sīliang
Xuyên thấu vào sâu tâm tưởng

盼万物与心同寂
Pàn wànwù yǔ xīn tóng jì
Mong vạn vật cùng cõi lòng đều cô quạnh

盼解系相望
Pàn jiě xì xiāng wàng
Mong có thể tháo gỡ nỗi tương tư

或知相闻不若相伴最难忘
Huò zhī xiāng wén bù ruò xiāngbàn zuì nánwàng
Có lẽ cùng danh vọng cũng không bằng làm bạn tri kỷ

来世饮一捧忘川
Láishì yǐn yī pěng wàng chuān
Kiếp sau xin uống cạn chén nước Vong Xuyên

饮世间沧桑
Yǐn shìjiān cāngsāng
Uống hết bể dâu nhân gian

鬓角未沾染白霜
Bìnjiǎo wèi zhānrǎn bái shuāng
Tóc mai chưa nhiễm sương trắng

徒留目中苍茫
Tú liú mù zhōng cāngmáng
Cả trời mênh mông lưu vào đáy mắt

待余心无悔无憾
Dài yú xīn wú huǐ wú hàn
Đợi tâm ta không còn hối hận

待时光深藏
Dài shíguāng shēn cáng
Đợi thời gian khắc sâu tâm khảm

鐫刻來時模樣
Juānkè lái shí múyàng
Chạm tới bóng hình đó

窮盡一生只剎那
Qióngjìn yīshēng zhǐ chànà
Rốt cuộc cả đời chỉ còn lại khoảnh khắc này

Bình luận về bài viết này